"...Khi nói “Ta là Ai?” thì có mấy nghĩa người xưa dạy là: Làm cho anh có cơ hội để cái đầu anh bớt loạn vì cái đầu anh đang loạn. Vấn nạn lớn nan giải nhất của con người là cái đầu ai cũng giống như Hỏa Diệm Sơn. Từ người nghèo cho đến người giàu nhất, từ người không biết chữ cho đến người trí thức cao nhất. Mỗi hoàn cảnh thì Hỏa Diệm Sơn khác nhau. Giàu thì lửa phun khác, nghèo phun khác, nguồn nguyên liệu cho lửa phun ra khác nhau nhưng miệng núi lửa lúc nào cũng mở, do đó người nào cũng căng thẳng hết.
Khi hết căng thẳng rồi thì có hai tình trạng khác nhau. Một là anh hết căng thẳng tạm thời. Hai là, anh nắm được nguyên tắc sâu thẳm gây căng thẳng thì thỉnh thoảng nó có gây ra căng thẳng chút đỉnh, nó cũng sẽ qua và chúng ta làm chủ được cái đầu của mình suốt cuộc đời. Ở bất cứ hoàn cảnh nào chúng ta cũng có thể làm chủ được cái đầu chúng ta, nó không tự phun ra như núi lửa được nữa..."