Bài 13: Ái tình

  • - Mã bài viết: HTVD-AT
  • - Thời gian bài viết ra đời: 02/2000
  • - Ấn Độ

Con hỏi ta về tình yêu

Con có biết tại sao con người mãi ca tụng tình yêu không biết chán?

Tại sao người ta có thể bỏ nhà để theo tiếng gọi của tình yêu?

Tại sao họ có thể hy sinh cả tính mạng mình để chứng tỏ họ trung thành với tình yêu?

Tại sao có thể bất hiếu với cha mẹ chạy theo tình yêu?

Tại sao họ có thể làm mọi thứ hung tàn bạo ác để bảo vệ cái gọi là tình yêu?

Họ làm đủ điều,

Nói đủ điều chứng tỏ rằng họ là người biết yêu và đang bảo vệ tình yêu.

Tình yêu nó là cái gì mà nó ghê gớm vậy?

Con hãy chịu khó bỏ thời gian suy ngẫm tình yêu là thứ gì và sinh ra từ đâu.

 

Lúc còn nhỏ

Người ta không có thứ tình cảm đó

Khi lớn lên có thể đôi ba lần và lần nào họ cũng cho là đẹp

Lần nào họ cũng ra sức trung thành, ra sức bảo vệ

Lần nào họ cũng ca cẩm tình yêu

Có lắm kẻ khi già

Nói đến tình yêu thì họ lắc đầu

Trong khi lúc trẻ họ vô cùng say đắm

Cũng có những cặp vợ chồng

Họ mãi ở bên nhau, cho đến răng long đầu bạc

Thân không còn đủ sức đi đứng nằm ngồi

Hai người nằm ở hai giường kế cận

Liếc qua liếc lại mà không nói được một lời

Thỉnh thoảng nước mắt họ chảy ra

Người này ra đi người kia ở lại

Người ở lại không còn đủ sức chào tạm biệt

Người ra đi cũng không nói được lời trăng trối

Tất cả chỉ diễn tả với nhau qua dòng nước mắt

 

Ta không thấy gì đẹp đẽ trong việc này

Ta cũng không thấy gì thánh thiện

Ta chỉ thấy nực cười thương cho họ.

Tình thương yêu chân thật một con người với một con người là sự bộc lộ bản tính chân thật của tâm

Bản tính chân thật này vô cùng hoàn hảo và tuyệt diệu

Ái tình là cái bóng của bản chất này

Bản tính chân thật này ví như mặt trăng

Ái tình ví như bóng trăng trong nước

Bóng trăng trong nước có thể còn hay mất

Phụ thuộc vào điều kiện nước rọi ánh trăng

Nhưng mặt trăng mãi mãi còn đó

Cũng như lòng yêu thương chân thật của con mãi mãi còn đó.

Nhưng đối tượng con yêu và tình yêu đó

Cũng như bóng trăng trong chậu nước mà thôi

Cũng có thể còn cũng có thể mất

Phụ thuộc vào điều kiện nước rọi ánh trăng.

 

Như vậy,

Tình yêu tan vỡ là mất cái bóng trăng trên nước

Người đời không biết rằng

Mỗi một lần ái tình xuất hiện

Tạo nhân duyên cho phần sâu thẳm tâm mình biểu lộ

Khi được biểu lộ giúp con dễ chịu

Tự nó cung cấp cho con trí tuệ tuyệt vời và tình thương bao la.

Nhưng ác thay nó ít khi biểu lộ

Nên họ thường đau khổ triền miên

Đừng lầm lẫn hạnh phúc có trong ái tình

Mà ái tình chỉ đem lại niềm vui nghệ thuật

Như ta nhìn ngắm bóng trăng lung linh trong nước

Bóng trăng lung linh trên hồ sen hay hồ nước phẳng lặng,

cũng đem lại cho ta niềm vui nghệ thuật.

Mà niềm vui nghệ thuật thì không thể trường tồn

 

Biết như vậy là biết chân thật về tình yêu

Biết chân thật về tình yêu thì sẽ được thưởng thức tình yêu chân thật

Con phải thường suy ngẫm như vậy.

Hãy thức tỉnh khi thưởng thức nghệ thuật hay ái tình để không rơi vào địa ngục

Con hãy thử tưởng tượng: trên mặt hồ, ánh trăng không còn lung linh nữa

Không có nghĩa là không còn mặt hồ khác lung linh ánh trăng

Thấy được như thế làm sao con bỏ bạn bè, cha mẹ, cuộc đời khi ánh trăng hồ này không còn nữa

Trong đời có rất nhiều hồ và ánh trăng lung linh như vậy

Còn trăng chỉ có một mà thôi

Ta hãy ở nơi chân tâm mà phóng tâm ra thưởng thức ánh trăng trên mặt hồ.

Nó còn thì ta hưởng

Nó hết thì ta ngưng

Nhưng phải luôn luôn nhớ một điều

Nếu con đắm say trong thưởng thức

Thì cảnh đẹp này sẽ trở thành địa ngục

Và con sẽ mãi mãi ở trong địa ngục này

Con biết rồi, địa ngục thì đau khổ làm sao.

 

 Bắc Ấn tháng 2-2000

15-ai-tinh.mp3
Chia sẻ: