Bài 14: Sự nghiệp

  • - Mã bài viết: HTVD-SN
  • - Thời gian bài viết ra đời: 02/2000
  • - Ấn Độ

Con hỏi ta về sự nghiệp

Con và đa số người thế gian hiểu sự nghiệp như sau:

Một mảnh bằng, một ngôi nhà, việc làm ổn định và danh vọng

Một tình yêu và những đứa con xinh đẹp

Sự nghiệp là như thế

Suốt cuộc đời rong ruổi hy sinh tất cả cho việc này.

 

Ta hỏi con,

Có ai thỏa mãn được việc này trước lúc nhắm mắt xuôi tay?

Chỉ cần thỏa mãn một phần thôi cũng không được

Nếu lấy đây làm mục tiêu của cuộc đời

Hóa ra đời ta phấn đấu để vào địa ngục

Tại sao?

Trước khi muốn được một điều gì

Ta phải đổi cả máu và nước mắt của chính ta và bao nhiêu người khác

Khi có được, ta cũng vô cùng đau khổ

Cũng tốn bao nhiêu mồ hôi và nước mắt để giữ gìn.

 

Và sự đau khổ sẽ kéo dài không dứt

Cho đến khi không còn gì cho ta giữ nữa

Rồi lại tiếp tục đau khổ vì cái có đã mất rồi

Rồi ta tiếp tục đau khổ để làm lại lần nữa, làm lại từ đầu

Rồi ta tiếp tục khổ đau nếu ta không còn may mắn

Hoặc giả ta được một lần may mắn nữa

Ta cũng chẳng được gì lúc nhắm mắt xuôi tay.

Như vậy,

Cả đời không có một chút bình yên

Không có một chút thời gian cho buông nghỉ

Một chút thời gian êm đẹp để ra đi

Khi lìa bỏ xác thân ta lại tiếp tục cuộc hành trình đau khổ khác.

Người có trí tuệ phải thấy như vậy

Cái gọi là sự nghiệp trên đây

Nó chính là cái bóng của chân trí

Thầm nhận chân trí, khám phá chân trí và khai mở chân trí

Đó mới chính là Chân Nghiệp cao cả và vĩnh hằng.

 

Có vô lượng cái bóng ở thế gian

Cái mà thế gian gọi là sự nghiệp

Chỉ là vài hình ảnh nhỏ nhặt lúc hiện lúc tan

Không làm cho ta dằn vặt hay vui sướng.

Trụ nơi Chân Nghiệp mới là chính đạo

Còn hình bóng sự nghiệp thế gian là cảnh ta vui chơi khi nhân duyên đến

Có giá trị gì mà ta chôn chặt đời ta

Hỡi những đứa con yêu quý

Hãy trở về Chân Nghiệp của các con

Đó chính là sự nghiệp tối hậu!

 

Bắc Ấn tháng 2-2000

16-su-nghiep.mp3
Chia sẻ: