Tại sao lâu nay con cứ sống trong âu lo?
Tại sao lây nay con cứ sống trong uất ức giận hờn?
Tại sao lâu nay con cứ sống trong buồn phiền không thỏa mãn?
Tại sao lâu nay con cứ sống trong thấp thỏm mưu toan?
Tại sao lâu nay con cứ sống trong ý niệm lý tưởng không rõ ràng?
Tại sao lâu nay con cứ sống với hoài bão mơ hồ?
Tại sao lâu nay con cứ sống trong sự dằn vặt khổ đau, buồn tủi?
Tại sao lâu nay con cứ sống trong sự lỡ làng không còn sửa đổi được?
Tại sao lâu nay con cứ ăn năn, khắc khoải như sự vỡ một cái ly không hàn liền lại được?
Tại sao lâu nay con cứ muốn ôm hết thế gian vào lòng để rồi thất vọng?
Tại sao lâu nay con cứ muốn điều chỉnh những gì chưa vừa ý?
Vân vân và vân vân...
Con có muốn thỏa đáng các tình huống trên không?
Con có biết các tình huống ấy là sản phẩm của tâm
con không?
Điều quan trọng là con có biết tâm con cũng không có không?
Con cứ tìm tâm đi rồi con sẽ hiểu
Ta đảm bảo rằng nước mắt con sẽ tuôn chảy tận đáy lòng!
Một ngày không xa
Con sẽ thực sự hạnh phúc
Chư Phật sẽ thương tưởng đến con.