Bài 4: Khi con giận

  • - Mã bài viết: HTVD05-KCG
  • - Thời gian bài viết ra đời: 2000
  • - Việt Nam

Này con!

Cứ mỗi khi con giận dữ

Ta nhìn thấy rất đau lòng

Và thương con vô hạn

Nghĩ trong đời trước con bị áp bức tận cùng!

 

Giờ đây ta muốn dạy con

Hãy nhìn cái giận của mình

Như sóng thần biển cả

Gào thét và tàn phá dữ dội

Khi những trận cuồng phong chấm dứt

Những dao động của mặt biển không còn

Sóng thần lặn vào biển cả

Mặt biển hiền hòa trìu mến làm sao

Biển bây giờ êm ả biết bao

Đem lại cho đời vẻ đẹp và niềm vui

Người với biển và cảnh vật

Bình yên và hùng tráng lạ lùng!

 

Cũng vậy con ơi khi không còn nóng giận

Con và những liên đới quanh con

Trở thành thiên đàng tại thế.

 

Này con còn những việc này

Con phải thường xuyên chú ý

Đến oai nghi đi đứng nằm ngồi

Và nói năng tỉnh táo bình tâm

Con phải thường kiểm soát như vậy

Kiểm soát chặt chẽ Thân, Khẩu và Ý

Đừng để chúng phạm lỗi không thanh tịnh

Đó là cách con mở dần kho từ bi và trí tuệ tự nhiên

Con sẽ thấy kho tàng vô giá này tự động hiển bày

Kho tàng này đã sẵn có trong con

Con chỉ cần đừng để Thân, Khẩu, Ý phạm lỗi

Con không cần suy nghĩ tìm tòi về kho tàng

Tự nó sẽ hiển hiện

Nó chính là con người thật của con.

06-khi-con-gian.mp3
Chia sẻ: