Bài 7: Hồi tưởng 2

  • - Mã bài viết: HTVD-HT2
  • - Thời gian bài viết ra đời: 2000
  • - Việt Nam

Ta thị hiện hiện đời như để sửa soạn cái chết

Hiện đời hơn ba mươi năm nay ta thường khẳng định

“Sống là chuẩn bị cái chết cho nhẹ nhàng”

Mãi đến nay cách đây 3 năm

Ta nhớ lại rằng chư Phật giúp cho ta cái chết bình yên và đẹp nhất!

Ta mãi mang ơn Phật

Đã khai thị cho ta sinh tử luân hồi!

 

Có một lần ta nằm mơ thấy rằng

Ta có lệnh đến nơi nhận cái chết

Vào giờ ngọ của thế gian

Sáng hôm ấy ta nói với người thân:

“Hôm nay làm cho ta một bữa tiệc

Để ta tiễn gia đình và bạn bè thân thương

Trước khi đến giờ ngọ.”

Ta dặn rằng tất cả phải vui vẻ để dự tiệc và tiễn đưa

Không một ai được buồn phiền làm ta bận lòng trong chuyến đi xa.

 

Rồi tất cả như lời ta dặn

Xong tiệc rồi ta vĩnh biệt mọi người

Một mình ra đi, đến nơi thực hiện cái chết

Khởi được một đoạn đường ta nhận được lệnh trên:

“Ông không có chết nữa”

Rồi ta trở về mọi người lại hỏi

Sao không đi nhận cái chết mà trở về?

Ta trả lời rằng:

“Ở trên nói rằng ta hết chết rồi”

Nghĩa là ta thực sự vĩnh hằng.

 

Lại một lần khác

Ta đóng kín cửa phòng

Suốt đêm cầu xin chư Phật

Giúp ta cái chết để đổi hạnh phúc cho đời

Sau năm đêm cầu nguyện

Đúng giữa đêm của đêm thứ năm

Ta đã vào cõi chết!

Không ai hay biết, chỉ mỗi mình ta thực hiện điều này

Ta êm đềm vĩnh biệt

Vĩnh biệt tất cả kẻ thân yêu

Vĩnh biệt những điều ta thường lo nghĩ

Vĩnh biệt mọi nỗi băn khoăn

Vĩnh biệt mọi vinh nhục ở đời

Vĩnh biệt bao nhiêu điều thiện ác

Vĩnh biệt những điều hay điều dở

Vĩnh biệt mọi dự tính tương lai

Vĩnh biệt bao nhiêu ký ức

Vĩnh biệt sự nghiệp và những hiểu biết

Vĩnh biệt những bước thăng trầm

Vĩnh biệt việc thành việc bại

Vĩnh biệt những niềm vui, nỗi nhớ

Vĩnh biệt những tình cảm thiêng liêng

Vĩnh biệt thứ tình đằm thắm

Vĩnh biệt những lời khen chê

Vĩnh biệt thân người đẹp đẽ

Vĩnh biệt những thức ăn ngon

Vĩnh biệt những khẩu vị chưa bỏ được

Vĩnh biệt những điều còn trong mong đợi

Vĩnh biệt những ước muốn muôn đời

Vĩnh biệt những điều khó chịu

Vĩnh biệt những tham vọng chưa thành

Vĩnh biệt những gì còn dang dở

Vĩnh biệt tiền tài danh vọng

Vĩnh biệt những ý tưởng tuyệt vời

Vĩnh biệt những dự án còn nóng hổi trong tay

Vĩnh biệt những cảm giác khó quên

Vân vân và vân vân...

 

Ta ra đi thanh thản lạ lùng

Ngày đó lần đầu tiên ta cảm nhận hạnh phúc

Và ta khẳng định rằng giờ đây ta thực sự hạnh phúc

Ta thiếp đi trong chân hạnh phúc tuyệt vời

Rồi một nhắc nhở tự tâm

“Muốn trở lại trần gian

Phải khởi lên một niệm”

Khi ta tỉnh lại

Có nghĩa là tâm thức ngập tràn trở lại

Ta khẳng định rằng:

Trong tâm ta có cõi hạnh phúc tuyệt đối,

vô biên, một trạng thái tâm đặc biệt

Và từ đó ta biết, lúc nào cũng biết rằng

Cõi hạnh phúc tuyệt đối đã sẵn đây rồi, trong tâm ta

Mà ta đã kinh nghiệm

Không phụ thuộc thế giới bên ngoài và thế giới bên trong

Không phụ thuộc việc thành việc bại

Điều còn lại là làm sao thường sống được với nó

Và mấy năm không lúc nào ta quên nó.

 

Ta tự biết rằng:

Trên cõi đời này không ai giàu sang hơn ta

Nước mắt chảy dài ta thầm mang ơn chư Phật

Và mang ơn tất cả nghịch cảnh ở đời

Mang ơn tất cả nhân duyên

Ta thương xót mọi người

Và cầu mong ai cũng hạnh phúc

Với những ai có đủ phước đức nhân duyên

Ta có thể giúp họ đôi điều

Để hạnh phúc bừng lên trong chính họ.

09-hoi-tuong-2.mp3
Chia sẻ: